![](https://static.wixstatic.com/media/4692b9_c25c3b23f0a140738523ac20be331294~mv2.jpg/v1/fill/w_980,h_1307,al_c,q_85,usm_0.66_1.00_0.01,enc_auto/4692b9_c25c3b23f0a140738523ac20be331294~mv2.jpg)
Vài ngày trước, mình có xem được một video ngắn về công việc mong ước trong tương lai của các em lớp 12 - những người chuẩn bị bước vô kỳ thi quan trọng nhất của đời học sinh. Trong clip, mỗi bạn sẽ có một sân khấu trên bục giảng của riêng mình, và viết lên tấm bảng về hình ảnh mà mình muốn trở thành.
Có bạn ước trở thành thầy/cô giáo dẫn dắt những mầm non tương lai của đất nước, người lại ước mơ thành bác sĩ chữa bệnh cho những người đau ốm, và có bạn lại muốn trở thành anh bộ đội bảo vệ và giữ gìn đất nước. Bạn khác lại mong muốn trở thành đầu bếp chế biến những món ăn thật ngon cho mọi người, người muốn thành chủ tiệm hoa để mang sắc hương cho đời hay mở một tiệm may vá để thỏa mãn niềm đam mê trong từng đường kim mũi chỉ.
Khi viết ra những ước mơ ấy, có bạn tỏ ra rất nghiêm túc, có bạn lại cố tỏ ra vui vẻ như thể chỉ đang nguệch ngoạc, vu vơ vẽ ra một điều gì đó. Nhưng mình tin đâu đó trong số những bạn đang tưởng chừng chưa thành thật kia, thực ra, các bạn cũng đang nói ra những điều thật thà bên trong chính mình.
Không có ước mơ nào là cao sang hay giản dị, to lớn hay nhỏ bé. Với mình, mọi ước mơ xuất phát từ trái tim đều rất đẹp, lung linh, và “xứng đáng được tôn trọng”. Chiếc clip rất ngắn chỉ vỏn vẹn vài phút, nhưng nó thực sự rất chạm và mình đã sụt sùi đôi chút. Mình hy vọng những mầm “ước mơ” non nớt ấy có thể nở rộ thành những bông hoa rực rỡ sau này.
Còn bạn, những người đang cần mẫn làm việc hàng ngày, liệu có đang lựa chọn công việc mà bạn cảm thấy được là chính mình trong đó hay không?
LaChang.
Comments